Chuyện người mài dao kéo

Gắn bó với mảnh đất Hà Nội từ nhiều năm nay, nghề mài dao kéo đã mang lại cho ông Bùi Văn Huấn, quê Hưng Yên, một nguồn thu nhập khá ổn định. Hằng ngày rong ruổi qua từng con phố, tiếng mời mài dao kéo của ông đã trở nên thân quen. Không ít khách hàng 'đến hẹn lại lên', lại nhờ ông mài bén những con dao dùng bán hàng hay trong gia đình.
Ngày nào cũng vậy, từ tờ mờ sáng, ông Huấn đã dắt xe đạp ra khỏi khu nhà trọ để dạo qua các ngõ phố thân quen, làm công việc mài dao kéo.
Quê ở Hưng Yên, nhưng ông Huấn đã lên Hà Nội nhiều năm nay để làm nghề mài dao kéo – cái nghề ở quê thì ít người cần đến, nhưng ở Hà Nội thì vẫn đem lại thu nhập khá ổn định cho ông.

Khách hàng của ông Huấn thường là khách quen, những người hay phải sử dụng dao kéo như người bán thịt, bán cá, người bán hàng bún, hàng phở.. hay thỉnh thoảng là những người dân sống gần đấy.
Một chỗ ngồi quen thuộc, một chiếc ghế con và một vài dụng cụ mài dao đơn sơ, ông Huấn cứ miệt mài như thế từ ngày này qua ngày khác.
20 năm mài dao kéo tại Hà Nội, giờ đây ông Huấn đã có được lượng khách hàng thường xuyên và ổn định. Mỗi ngày ông có thể đạp xe đi những điểm khác nhau theo đúng lịch hẹn với khách. Thậm chí có những cửa hàng thân thiết chỉ chờ ông đi qua.
Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết
user image
user image
User
Ý KIẾN

Hồ Tây thức dậy với một vẻ đẹp rất riêng của mùa hạ. Mặt nước lăn tăn ánh bình minh. Giữa không gian thanh mát, người Hà Nội bắt đầu một ngày mới tràn đầy năng lượng.

Những người nông dân ở ngoại thành đang bắt kịp cuộc sống hiện đại bằng cách kết hợp làm nông nghiệp với du lịch.

Pickleball dù là môn thể thao mới nổi nhưng đang góp phần tạo nên một thành phố năng động và tràn đầy sức sống.

Những chuyến tàu điện tiếp diễn mỗi ngày như mang theo nhịp sống văn minh, hiện đại của một thành phố đang chuyển mình.

Khu vườn sinh thái trên cao không chỉ giúp gia đình có nguồn thực phẩm sạch mà còn đem đến bầu không khí trong lành, mát mẻ.

Thợ sửa điều hoà là những người công nhân rong ruổi khắp phố phường với công việc chưa bao giờ "mát mẻ".