Nghệ nhân giữ nghề làm mặt nạ giấy bồi
Mặt nạ giấy bồi, đèn ông sao, ông tiến sĩ giấy, trống ếch... từng là những món đồ chơi dân gian gắn bó với bao thế hệ người dân Việt Nam vào mỗi dịp Tết Trung thu. Khi cuộc sống ngày càng phát triển, các món đồ chơi hiện đại dần dần lấn át những món đồ chơi truyền thống. Đã có thời gian thế hệ trẻ quên đi những món đồ chơi truyền thống mang nhiều ý nghĩa về văn hoá, lịch sử. Mặt nạ giấy bồi cũng không thoát khỏi vòng xoáy đó.
Với niềm đam mê gắn bó với nghề truyền thống, giữa phố cổ Hà Nội, có một gia đình vẫn duy trì nghề làm mặt nạ giấy bồi từ nhiều năm nay. Với họ, công việc này không những để gìn giữ nghề của tổ tiên, mà còn để lưu giữ nét đẹp văn hóa truyền thống.
Hơn 40 năm gắn bó với nghề làm mặt nạ giấy bồi, vợ chồng ông Nguyễn Văn Hòa và bà Đặng Hương Lan (phố Hàng Than, quận Hoàn Kiếm) là những nghệ nhân cuối cùng ở phố cổ Hà Nội dồn hết tâm huyết với nghề. Mỗi mùa Trung thu, ông bà sản xuất được khoảng 2.000 - 3.000 chiếc mặt nạ giấy bồi với nhiều kích cỡ, mẫu mã.
Nghệ nhân Đặng Hương Lan chia sẻ: "Nhà tôi làm quanh năm ngày tháng để bồi mặt cốt trắng, sau đó gần đến Rằm tháng 8 bắt đầu vẽ sơn, từng công đoạn một. Với một mặt nạ cần vẽ 7-8 chi tiết, cứ vẽ được một chi tiết là phải mang ra phơi khô tự nhiên. Để gắn bó với nghề truyền thống này là cả một quá trình rất là lâu và bền bỉ cùng với sự cố gắng và hơn hết là cần có sự đam mê thì mới làm được một chiếc mặt nạ có hồn".
Nghệ nhân Nguyễn Văn Hòa cho hay: "Tôi thấy khi đài, báo truyền hình, phương tiện đại chúng đưa tin, đã có rất nhiều các bạn trẻ thích, hứng thú vẽ mặt nạ bồi do nhà tôi sản xuất. Các trường mẫu giáo rồi các trường cấp 1, cấp 2 lấy phôi về cho các cháu học mỹ thuật, học vẽ ngày càng nhiều lên. Tôi thấy rất phấn khởi vì hàng của tôi làm ra được nhiều người ưa chuộng".
Với gia đình nghệ nhân Nguyễn Văn Hòa và Đặng Hương Lan, việc giữ nghề làm mặt nạ giấy bồi không phải chỉ vì mục đích kinh tế mà đó như một sứ mệnh giữ lại hồn cốt của một nghề truyền thống.


Nghệ sĩ Trịnh Minh Hiền đã chọn cách kể về Hà Nội yêu dấu qua tiếng đàn violin - một chất liệu âm nhạc tinh tế và đầy cảm xúc.
Nghệ nhân Ngô Văn Xiêm đã dành trọn đời mình để gìn giữ và truyền lại nghệ thuật ướp trà sen - một tinh hoa văn hóa của người Hà Nội.
Phố cổ Hà Nội hiện vẫn còn những người thợ, những nghệ nhân bám trụ lại với nghề cũ, giữ lại cho phố nghề Hà Nội cái hồn mà thời gian khó lòng xóa nhòa.
Với nghệ nhân Nguyễn Văn Quyết ở làng Bá Dương Nội, những con diều không phải chỉ là một thứ đồ chơi mà còn là một nét văn hóa trang trọng, linh thiêng cần bảo tồn.
Nghệ nhân Nguyễn Thị Hồi (làng sơn mài Hạ Thái, Thường Tín, Hà Nội) đã đưa sơn mài truyền thống vào đời sống qua từng sản phẩm thủ công của mình.
Ca sĩ Trịnh Trí Anh - một giọng ca trẻ đầy nội lực đang kể câu chuyện Hà Nội theo cách riêng của thế hệ nghệ sĩ trẻ: trẻ trung, hiện đại nhưng vẫn giữ nguyên sự sâu lắng, da diết vốn có.
0